SAO ANH LẠI LỰA CHỌN EM?
Vào một buổi chiều lộng gió,tôi bước chân ra khỏi căn phòng mà tôi làm việc cả ngày để hít thở không khí,tôi vô tình lướt qua anh người con trai mà tôi đã từng yêu.Đã rất lâu tôi không gặp và nói chuyện với anh,anh vẫn như xưa nụ cười ánh mắt đó nhưng có điều anh đã có gia đình và nhìn gầy hơn trước.Tôi vẫn mỉm cười hồn nhiên và mời anh cà phê,sau khi tôi hỏi về cuộc sống anh ,anh trả lời nhưng tôi thấy trong lời nói của anh giờ đây chỉ là những nụ cười đang ép bản thân mình vui,tôi nhìn thấy khóe mắt anh đang ứ đọng những giọt nước mắt.Anh à! anh đang gặp chuyện gì đúng không anh,anh có thể kể em nghe được không anh.Rồi anh mới thành thật kể về cuộc hôn nhân của anh đầy bi đát,anh lấy phải một cô vợ suốt ngày bồ bịch và không yêu thương anh,tôi hỏi tại sao nếu anh không yêu nữa thì anh có thể ly hôn nhưng anh lại không muốn làm tổn thương người con bé nhỏ của mình.Hồi xưa tôi với anh yêu nhau say đắm như thế vậy mà giờ đây,hình bóng nụ cười ấy đâu còn nữa ,anh đã thuộc về người con gái khác không phải là tôi,ngày sinh nhật tôi anh đã rời đi nơi khác mà không hề nói với tôi một câu,tôi chờ đợi anh suốt 3 năm liền mà không có lấy chút niềm vui nào nhưng giờ đây khi gặp lại tôi mới biết anh mắc bệnh và không muốn làm ảnh hưởng đến người khác nên anh đã chọn rời xa tôi.Tôi hối hận vì thấy mình quá ích,tôi đã trách anh trong thời gian qua đã luôn ôm trong mình nỗi oán hận, giờ đây thấy bộ dạng phờ phạc của anh tôi càng thêm đau xót.Người mà em từng yêu đến thế nhưng giờ đây lại làm em đau lòng đến vậy,đã chọn rời xa em sao lại không sống tốt hơn .
Tối về ,tôi không thể nào quên được hình bóng người tôi yêu mấy năm về trước và hiện tại,và từ đó trở đi tôi cũng không còn gặp lại anh nữa.
Thế đó một mối tình đẹp hay không,có kết thúc tốt hay thảm một phần là do ông trời sắp đặt,đừng trách tại sao mình yêu nhau đến thế lại không thể chung chăn chung gối,vì đơn giản kiếp trước mình chỉ là người đắp chăn không là người chôn cất họ nên kiếp này mình chỉ có duyên gặp mà không lấy được nhau.
CẢM ƠN MỌI NGƯỜI ĐÃ ĐỌC BÀI VIẾT
Nếu thấy hay hãy chia sẻ đến nhiều người hơn nhé
Tối về ,tôi không thể nào quên được hình bóng người tôi yêu mấy năm về trước và hiện tại,và từ đó trở đi tôi cũng không còn gặp lại anh nữa.
Thế đó một mối tình đẹp hay không,có kết thúc tốt hay thảm một phần là do ông trời sắp đặt,đừng trách tại sao mình yêu nhau đến thế lại không thể chung chăn chung gối,vì đơn giản kiếp trước mình chỉ là người đắp chăn không là người chôn cất họ nên kiếp này mình chỉ có duyên gặp mà không lấy được nhau.
CẢM ƠN MỌI NGƯỜI ĐÃ ĐỌC BÀI VIẾT
Nếu thấy hay hãy chia sẻ đến nhiều người hơn nhé
câu chuyện thật là cảm động
Trả lờiXóacảm ơn bạn ạ
Xóamong ad có nhiều tác phẩm hay hơn nữa
Trả lờiXóadạ mình cảm ơn ạ
Xóacâu chuyện ý nghĩa lắm ạ,mong tác giả ra nhiều câu chuyện hay hơn ạ
Trả lờiXóadạ mình cảm ơn ạ
Xóacâu chuyện rất đáng để suy ngẫm ,có duyên mà không có phận thật sự cảm ơn tác giả nhiều nhé
Trả lờiXóahihi mình cảm ơn bạn đã đọc hãy chia sẻ đến với nhiều người khác cùng đọc bạn nhé
XóaHihi
Trả lờiXóaHi
Trả lờiXóaHay quá
Trả lờiXóa